Diễn viên Minh Cúc: Đằng đẵng hơn một thập kỷ nuôi con b:ại n:ão, không ngại trơ mặt đi xin vai diễn để nuôi con

0
99

Diễn viên phim “Về nhà đi con” không suy sụp khi con mắc bệnh hiểm nghèo mà bình tĩnh giúp bé chữa chạy, hòa nhập cuộc sống.

Mái tóc dài búi cao, vận áo phông, quần bò đơn giản, Minh Cúc toát lên vẻ phóng khoáng. Sinh năm 1986, cầm tinh con hổ, chị tự nhận tính khí mình nóng nảy, bộc trực, chẳng ngại mếch lòng ai. Nhìn vẻ lạc quan, cứng cỏi của Minh Cúc, ít ai biết chị từng trải qua nhiều biến cố.

Năm 2009, Minh Cúc kết hôn khi sự nghiệp ở đoàn kịch 1 (Nhà hát Tuổi trẻ) mới chớm nở. Chị và chồng chọn cách tôn trọng đối phương, không xét nét công việc, cuộc sống riêng tư của nhau. Thế nhưng điều đó khiến hai người dần xa cách. Bốn năm trước, chị ly hôn sau những tháng ngày không hạnh phúc. Chị thừa nhận bệnh tình của con gây áp lực lên cuộc sống gia đình.

Nhớ lại ngày sinh con, Minh Cúc thoáng rùng mình. Chị kể khi đó chị có cơn đau báo hiệu chuyển dạ, rỉ ối nhưng không được cấp cứu kịp thời. Em bé thải phân su vào bụng mẹ, khiến nước ối chuyển màu xanh. Lúc chào đời, bé nhiễm khuẩn nặng, nội tạng đều bị ảnh hưởng, dẫn đến suy gan, thận và tim. Ba tuần tuổi, Tú Minh trải qua ca phẫu thuật tim đầu tiên. Hai mẹ con nằm viện suốt ba tháng sau hậu phẫu. Ca mổ thành công nhưng bé bị chẩn đoán tổn thương não bộ. Nhận kết quả, Minh Cúc không khóc lóc, phiền muộn hay suy sụp. Chị tự nhủ mình càng phải mạnh mẽ để chăm sóc, che chở con.

Minh Cúc thường chia sẻ ảnh con trên mạng xã hội. Chị muốn trở thành động lực cho các bà mẹ rơi vào hoàn cảnh tương tự.

Minh Cúc thường chia sẻ ảnh con trên mạng xã hội. Chị muốn trở thành động lực cho các bà mẹ rơi vào hoàn cảnh tương tự.

“Mình không thương con mình thì chẳng ai thương”, Minh Cúc nói về hành trình chín năm chăm sóc con gái mắc bệnh bại não bằng một câu gọn lỏn. Chị luôn cố gắng ở cạnh con nhiều nhất có thể bằng cách đưa bé cùng đi làm, đi chơi. “Một số người mẹ suy sụp, ngại ngùng, xấu hổ khi con mắc bệnh về não. Tôi coi đó là chuyện bình thường và mình phải học cách chấp nhận. Mẹ con tôi vốn khỏe mạnh bình thường, mắc bệnh do tai nạn. Tôi không giấu giếm bệnh tình của Tú Minh. Khi đưa con ra ngoài chơi, tôi sẵn sàng đối mặt với những ánh mắt tò mò, khiếm nhã”, chị nói. Bé không thể nói năng, đi lại được nhưng biết buồn, tủi thân. Một lần, khi đi chơi, một bé gái khoảng 13, 14 tuổi nhìn Tú Minh với ánh mắt tò mò, ngạc nhiên. Cả buổi hôm đó, bé rầu rĩ, cúi gằm mặt.

Tú Minh sinh hoạt vất vả, khó khăn. Mỗi khi “trái gió trở trời”, cả ngày bé không ngủ được, cơ thể nhỏ bé gắng vặn vẹo, miệng ê a rên rỉ. Chị phải cho con uống thuốc ngủ để bé nghỉ ngơi, lấy lại sức. Vì con không thể nhai, Minh Cúc dùng xi-lanh bơm sữa, sinh tố. Minh Cúc từng đi từ thiện ở một trung tâm chăm sóc các bé mắc bệnh bại não. Đến nơi, nhìn những em nhỏ giống hệt con mình, không được ở cùng gia đình, chị rớm nước mắt, tự nhủ sẽ không bao giờ rời xa Tú Minh.

Đồng lương ở nhà hát ít ỏi, Minh Cúc làm thêm đủ nghề, nhận trang điểm, kinh doanh đồ da handmade để có đồng ra đồng vào lo cho con. Cứ nghe ở đâu có thuốc hay, thầy giỏi, chị âm thầm tìm hiểu rồi đưa Tú Minh đến chữa chạy. Chị từng cho bé theo phương pháp châm cứu suốt 5 năm, đến nỗi quen cả cách rút kim, bật máy châm.

Năm ngoái, Minh Cúc đưa Tú Minh đến một bệnh viện lớn, đăng ký tham gia chương trình cấy tế bào gốc. “Lúc đó, tôi khấp khởi hy vọng. Mọi người đồn phương pháp có thể giúp bệnh nhân phục hồi đến 50%. Nếu con có 1% cơ hội, tôi chẳng ngại tốn kém, sẵn sàng vay mượn để chữa bệnh cho con. Thế nhưng bác sĩ chẩn đoán con tôi không có khả năng phục hồi. Họ nói thêm những bệnh nhân bại não như bé tuổi thọ thường không cao, có khi chỉ sống được đến 13 – 15 tuổi. Tôi không sốc, cảm thấy bằng lòng vì họ không gieo cho tôi niềm tin mơ hồ mà để tôi nhìn thẳng vào sự thật”, Minh Cúc giãi bày.

Nhìn vẻ cứng cỏi của Minh Cúc, nhiều người nghĩ chị sắt đá, vô cảm. Chị không rơi nước mắt trước ai và tuyệt đối không khóc vì nghĩ số phận mình bất hạnh. Khoảnh khắc duy nhất khiến Minh Cúc rơi lệ là khi chơi đùa, trò chuyện cùng con gái, nghe những tiếng ê a của bé, cảm nhận tình cảm bé dành cho chị.

Tình yêu đẹp với chàng dancer mê đồ da nghệ thuật

Sau ly hôn, nhiều người đàn ông thổ lộ tình cảm với Minh Cúc. “Họ yêu tôi nhưng không yêu con tôi. Họ muốn đến với tôi nhưng không thể vượt qua rào cản, sự thật rằng tôi có một con gái mắc bệnh bại não”, Minh Cúc nói. Chị lại là mẫu người độc lập, chuyện tình cảm “có cũng được, không có cũng chẳng sao”. Cuối năm 2015, Minh Cúc tình cờ quen Ngọc Thanh – trưởng nhóm nhảy C.O Crew. Gặp Minh Cúc, đam mê chạm khắc đồ da nghệ thuật của anh được khơi gợi. Hai người hợp tác kinh doanh, chia sẻ thú vui với đồ thủ công. Anh chưa từng lập gia đình nhưng đồng cảm với hoàn cảnh của chị, đặc biệt yêu thương Tú Minh. Minh Cúc kể mỗi khi gặp bạn trai của mẹ, Tú Minh mừng ra mặt, con bé reo lên những tiếng không rõ, đòi anh bế. Nhiều người từng tưởng anh là bố đẻ của bé. Mẹ của Ngọc Thanh cũng thương mẹ con Minh Cúc, thường xuyên nhắc nhở con trai phải đối tốt với bạn gái.

Cùng có cá tính mạnh, Thanh vẫn phải nhường Minh Cúc mỗi khi hai người giận dỗi, cãi vã. Anh nói tính chị “như đàn ông”, nhiều lúc anh không biết làm thế nào để che chở, quan tâm chị. Nhiều lúc, chị thích tha thẩn dạo phố, ngồi cà phê một mình, anh để chị được yên tĩnh vì tôn trọng không gian riêng của bạn gái.

Ngọc Thanh chia sẻ đam mê diễn xuất của Minh Cúc. Anh có thể ngồi hàng giờ nghe chị thao thao bất tuyệt về công việc. Khi chị đóng phim Về nhà đi con, vào vai Xinh – ả giang hồ “đầu bò đầu bướu” ở một khu chợ, anh rất hứng thú. Nhân vật của Minh Cúc có nhiều cảnh đong đưa, tình tứ với Khải (Trọng Hùng đóng). Thanh chẳng hề ghen tuông, anh nói với bạn gái: “Bà làm vai này hay nhỉ!”. Minh Cúc và người yêu vẫn xưng hô “ông – tôi”, “bà – tôi” cho thoải mái.

Minh Cúc chưa có ý định kết hôn dù bạn trai từng bày tỏ muốn lập gia đình. Sau một lần đổ vỡ, chị cho rằng hôn nhân chỉ là sự ràng buộc vô nghĩa. Chị cũng chưa sinh thêm con vì muốn dành toàn bộ tâm huyết, sức lực và tình cảm cho Tú Minh, lo sợ bé tổn thương. “Bạn trai tôn trọng mọi quyết định của tôi. Anh nói tôi hãy thực hiện đam mê của mình. Anh sẽ ở bên tôi”, Minh Cúc tâm sự.

Năm 2008, Minh Cúc từng đóng chính trong phim Con đường hạnh phúc. Chín năm chăm sóc con, chị từ chối nhiều lời mời tham gia các dự án phim, chỉ chuyên tâm vào công việc ở Nhà hát Tuổi trẻ. Dù không nuối tiếc quãng thời gian ấy, chị vẫn muốn trở lại mạnh mẽ “để khán giả không quên mình là một diễn viên”. Được bố mẹ đẻ và mẹ chồng giúp đỡ chăm sóc con, Minh Cúc gần đây có nhiều thời gian cho bản thân hơn, sẵn sàng tham gia các dự án phù hợp. “Sau vai Xinh trong Về nhà đi con, tôi vẫn chưa nhận được lời mời mới nào. Một phần vì tôi không phải mẫu diễn viên nữ xinh đẹp, nhẹ nhàng, trong trẻo. Tôi cá tính, mạnh mẽ nên chỉ phù hợp những nhân vật gai góc. Nhưng tôi tin mình sẽ sớm lấy lại chỗ đứng trong lòng khán giả”, Minh Cúc tâm sự.

LEAVE A REPLY